Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012

AI ĐÃ TẠO RA NHỮNG “SẢN PHẨM”

NHƯ THẾ NÀY?


Ngày 18/4/2012, tại phòng tiếp dân của Thanh tra Chính phủ.
Một cô gái trẻ chừng 20 tuổi ngồi cạnh một nữ cán bộ tiếp dân. Cô ngồi rung đùi trông rất phản cảm.
Bỗng tôi giật mình bới câu nói của cô gái trẻ. Chẳng phải vì cô nói to làm tôi giật mình mà là vì cách dùng từ ngữ để chỉ những người nông dân lam lũ nhưng đáng tuổi ông bà, cha mẹ cô. Cô bảo người nữ cán bộ tiếp dân:
-    Chị ơi, bọn Phú Túc chúng nó về hết từ trưa rồi.
Tôi hiểu, “bọn Phú Túc” ở đây là những người nông dân xã Phú Túc, huyện Phú Xuyên kéo đến Thanh tra Chính phủ nộp đơn kêu cứu.
Tôi đang ngứa mắt, bây giờ lại thêm ngứa tai nhưng vẫn phải kìm nén. Tôi ôn tồn hỏi:
-    Chị làm ơn cho biết quý danh. Chúng tôi cần biết rõ mình đang nói chuyện với ai?
Tôi là một bà già đã 81 tuổi còn cô ta ngang với lứa cháu gọi tôi bằng bà. Tuy vậy, câu trả lời của cô ta làm cho tôi thêm giật mình lần nữa:
-    Các người không có quyền hỏi tên tôi.
Mặc dù cô cố giữ bí mật về danh tính như thể sợ lộ bí mật quốc gia nhưng với nghiệp vụ học được trong những năm công tác ở ngành an ninh, việc biết được tên cô ta với tôi không phải là điều gì quá khó. Trong vòng mươi phút, câu hỏi của tôi, tôi đã tự giải đáp.
Cô ta có một cái tên rất đẹp: QUỲNH ANH, sinh viên năm cuối của Học viện hành chính quốc gia ở đường Nguyễn Chí Thanh, đang thực tập tại cơ quan Thanh tra Chính phủ.
Cô ấy là con ông cháu cha hay phải chạy bao nhiêu tiền để được thực tập ở đây, tôi không cần biết. Tôi lo lắng: Những con người như thế này, mới đi thực tập thôi mà đã coi thường người dân và thái độ tiếp dân như thế thì khi ra trường, làm việc chính thức ở một cơ quan nào đó rồi thì sẽ ra sao nhỉ? Nhất là khi đã có ít thâm niên công tác, thành cáo, thành tinh rồi thì cô ấy còn hống hách với dân. coi dân như cỏ rác, như giun dế đến thế nào nữa đây.
Đào tạo, cho ra “lò” những “sản phẩm” hỏng như thế này thì cơ quan nào, tổ chức nào, ngành nào phải chịu trách nhiệm?

20/04/2012
LÊ HIỀN ĐỨC
Nguồn:blog Quê Choa