Ai về Bắc ta theo với
Thăm lại non sông giống Lạc Hồng
Từ thưở mang gươm đi mở cõi
Trới Nam thương nhớ đất Thăng long
Ai nhớ người chăng? Ôi Nguyễn Hoàng
Mà ta con cháu mấy đời hoang
Vẫn nghe trong máu sầu xa xứ
Non nước Rồng Tiên nặng nhớ thương
Non nước Rồng Tiên nặng nhớ thương
Vẫn nghe tiếng hát thời quan họ
Xen nhịp từng câu vọng cổ buồn
Vẫn nhớ, vẫn thương mùa vải đỏ
mỗi lần man mác hương sầu riêng
Sứ mạng ngàn thu dễ dám quên
Chinh Nam say bước quá xa miền
Kinh đô nhớ lại ... Ôi đất bắc!
Muốn trở về quê, mơ cánh tiên.
Huỳnh Văn Nghệ
1 nhận xét:
Ghé thăm anh. Chúc anh nhiều sức khỏe và an vui. Bài thơ này hay quá anh nhỉ.
Đăng nhận xét