Hôm qua báo Tuổi Trẻ đưa tin : Chuẩn đô đốc Nguyễn Công Hòa cùng đoàn công tác ra thăm và tặng quà cho các đảo Trường sa và làm lễ tưởng niệm 64 liệt sĩ đã hy sinh vì Tổ quóc trên đảo Trường Sa trong trận chiến ngày 14/3/1988. Bản tin làm cho mình có nhiều suy nghĩ:
1) Như vậy là sau 21 năm ròng bị chìm lấp những liệt sĩ này cũng đã được vinh danh. Nhưng vì lý do gì mà mãi đến hôm nay họ mới được vinh danh. Lý do đó có đáng cho một sự im hơi lặng tiếng lâu như vậy không đồi với những người con đã đã "quấn cờ tổ quóc" quanh mình khi hy sinh để bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của tổ quóc. Dẫu sao, có còn hơn không...
2) Họ đã chiến đấu và hy sinh oanh liệt với kẻ thù nào? kẻ nào đã cả gan xâm chiếm lãnh thổ tổ quốc ta sau khi ta đã dành thắng lợi vể vang trong cuộc kháng chiến chống Mỹ chỉ mới hơn chục năm trới hào khí còn bừng bừng? Phi - líp - pin chăng, hay In - đô - nê - xi - a? Không ai nói cho mình biết cả, thật buồn. Đâu rồi hào khí Đông A, hào khí sát Thát, hào khí chống Mỹ...
3) Năm 1974 những người lính của chính quyền Sài Gòn cũng đã từng đổ máu ( có lẽ là không ít máu) để bảo vệ Trường Sa, vậy họ có được coi là những người đã hy sinh vì tổ quốc không? không lẽ chỉ những người thuộc "phe ta" mới được quyền "bảo vệ tổ quóc". Như vậy có lẽ không được công bằng lắm.
VÔ ĐỀ GÒ CÔNG
-
* Đêm trung thu (29/9/2023) ôm cây guitar qua Gò Công đàn mấy bản buồn:
Lagrima, Adelita, Pavana của Francisco Tarrega. Nói với những bạn nghe mấy
bản nà...
1 năm trước
2 nhận xét:
Bác Dương Sinh à, tôi đã có coi cái video clip về trận đó rồi. Buồn đứt ruột và giận tím gan. Nhưng bác ơi những con người đã hy sinh đó (kể cả những người bộ đội lẫn những người lính cộng hòa) không bao giờ nhân dân quên họ đâu. Họ không cần một cái lễ rình rang đâu! Những con người đã đem xương máu mình bảo vệ đất và nước đó thì máu của họ còn trong đất và trong nước chớ đâu ...! Đất nước vẫn còn ôm ấp họ chớ đâu!
Cảm ơn Vương! Dúng, máu xương của con dân Việt sẽ không mất. Nhưng dẫu sao vẫn thật buồn.
Đăng nhận xét