Ngày còn học phổ thông, đọc được ở đâu đó mấy câu thơ về người phụ nữ, hình như là của Puskin (nếu trí nhớ không phản bội tôi như nhiều lần nó đã phản bội thì đúng là của ổng):
Ta ca người phụ nữ, những bà mẹ hiền từ
Cả thế giới nương nhờ, dưới đôi bầu vú sữa
Trời không ánh sáng hoa nào nở
Dạ vắng yêu đương cảnh những sầu
Đời thiếu mẹ hiền không phụ nữ
Anh hùng thi sĩ hỏi còn đâu
Hay quá! Tuyệt… phải không?... Còn gì đúng hơn.
Rồi thời kỳ ở lính, nghe một thằng bạn “bố láo” nhất khẩu đội. thực ra nó còn nhất cả đại đội nữa cơ (sinh viên khoa dịa, về sau nó chết mất) đọc cho nghe mấy câu:
Con gái
Là phép nhân của nhân loại
Là phép chia của trái tim
Là phép trừ của túi tiền
Là phép cộng của sự rắc rối
Là phép luỹ thừa của sự ghen tuông
Là phép khai căn của lòng chung thuỷ…
Thì mình cũng thấy thích và hình như thấy cũng… đúng. Lạ nhỉ? Hình như cùng một đối tượg mà, sao lại sự đánh giá lại khác nhau đến thế. Hay là “phụ nữ” khác, “con gái khác…
Chết tôi rồi, đem thơ của thi hào cặp đôi với mấy câu ba trợn của một thằng cha căng chú kiết nào đó, lại đúng vào lúc sắp tới ngày 8 tháng 3 thì thử hỏi còn ai láo toét hơn tôi nữa không? Ai có xem thì làm ơn đừng cho vợ tôi biết nha!
Ngày 6 tháng 3 năm 2009
Dương sinh
VÔ ĐỀ GÒ CÔNG
-
* Đêm trung thu (29/9/2023) ôm cây guitar qua Gò Công đàn mấy bản buồn:
Lagrima, Adelita, Pavana của Francisco Tarrega. Nói với những bạn nghe mấy
bản nà...
1 năm trước
4 nhận xét:
Không dám đâu! Bà nhà tôi đọc được bài này thì chính tôi ... cũng mệt!
Cám ơn anh Kỳ đã nghĩ đẹp về phái đẹp trong ngày của chị em chúng tôi. Anh Bình nhà tôi làm bộ thôi, chứ ảnh "khoái" anh lắm đấy! Nhưng xin phép được nhắc nho nhỏ cho anh Kỳ, người đã viết mấy vần thơ ca tụng "phân nửa thế giới" chính là người thợ cả của chủ nghĩa hiện thực xã hội chủ nghĩa: M. Gorki.
Nguyễn Thị Tuyết
Tôi đã biết ngay là trí nhớ của tôi đã phản bội tôi mà.
Cảm ơn bạn
Ông Kỳ này hóm dữ hen.
Đăng nhận xét