Thứ Năm, 7 tháng 5, 2009

Thơ Nguyễn Thị Hoàng

Như đã nói: bài này lâu quá tôi quên mất tựa, nếu bạn nào biết bổ sung cho, tôi cảm ơn nhiếu lắm.



Rồi một hôm nào lòng thôi tiếng gió
Bởi lối em về nắng cũng thôi bay
Thôi những chiều xanh hương lửa hạ
Thôi những ban mai nắng ngả đầu tay
Em đã đến đã đi cùng gió hạ
Chân rã rời theo những bước long đong
Nắng có ấm có vàng trên buổi chợ
Lối em về gió có nổi quanh anh?
Em ở lại sau lưng mùa hạ đó
Mắt ngoan hiền thiếp ngủ giữa bình yên
Rồi một hôm nào nằm nghe hơi gió
Em sững sờ thôi đã hết mùa xuân
Và sáng mai nắng vàng lên trước ngõ
Trời phương tôi nắng đỏ rực môi cười
Rôi hát âm thầm những lời ca cũ
Cơn mê dài nghe áo tím em phai

Thôi những đêm sâu chìm trong mắt tối
Thôi những ngày cao đục trán ưu phiền
Câu hát ngày xưa buồn như tên gọi
Chiều nắng về thơ thẩn hát ru em.

Không có nhận xét nào: