Thứ Ba, 18 tháng 8, 2009

"Thơ" một thời

Đây là hai bài thơ mà chúng tôi "được" học trong chương trình Giảng văn lớp 5 (hoặc 6) mà tôi còn nhớ (lõm bõm) vì đã quá lâu (khoảng năm sáu mươi, sáu hai của thế kỷ trước).


Chuyển máy


Nửa tháng trời trong thời kỳ di chuyển
Trời mưa tuôn gió lạnh buốt tê lòng
Núi im lìm nghe gió rít đêm đông
Rừng lạnh le chìm sâu trong khuya vắng
Đuốc chập chờn đoàn dân công hiển bóng
Chuyển hàng ngàn tấn máy giũa rừng khuya
Mặc trời mưa gió lạnh ướt đầm đìa
Manh áo rách với mảnh quần nâu bạc
Vẫn hăng hái, vẫn hò reo khuân vác
Doạng chân chèo, xoạc cẳng kéo hồ lô...

...Tay có trơn ta xoa cát mà lôi
Chân có trượt ta bấm sâu hơn nữa
Anh em ơi đốt cho thêm mồi lửa
Hò dô ta sắp sửa tới nơi rồi

Tình máy tiện

...
Có manh áo rách xé đôi
Lát nữa lau chùi cho máy bảnh bao
Quay thử xem nào
Máy nhọc lắm không
Ốc này xiết chặt
Thôi máy đừng rung
Quay đi át tiếng côn trùng
Nhả phoi tráng xóa cho lòng ta reo
Vo vo máy thở đều
Rè rè gọt thép
Phần phật dây da điểm nhịp
...
Có lẽ không có gì để nói thêm về một thời mà xã hội bị chính trị hóa tất cả (kể cả Văn chương và Giáo dục)

4 nhận xét:

trần tâm nói...

Bài "Chuyển máy" tôi được đọc trong tập thơ "Vì ngày mai" với chữ cuối phụ đề: Thơ của Đ. nên không biết ai là tác giả cả. Bài thơ tôi thích, hơn nữa lúc đó còn rất trẻ nên nhớ lâu. Toàn bài như sau:
CHUYỂN MÁY





Nửa tháng trời trong thời kỳ di chuyển
Trời mưa tuôn gió lạnh buốt tê lòng
Núi im lìm nghe gió rít đêm đông
Rừng lạnh lẽo chìm sâu trong khuya vắng
Đuốc chập chờn đoàn dân công hiện bóng
Chuyển hàng ngàn tấn máy giữa rừng khuya
Mặc trời mưa gió lạnh ướt dầm dề
Manh áo rách với mảnh quần nâu bạc
Vẫn hăng hái, vẫn hò reo khuân vác
Doạng chân chèo, xoạc cẳng kéo hồ lô
Vai tì tay đẩy gối thúc lưng gò
Bụng nổi cục lên từng đám một
Bao hơi sức đều mang dồn ra hết
Miệng há tròn hồng hộc thở từng hơi
Tay có trơn ta xoa cát mà lôi
Chân có trượt ta bấm sâu hơn nữa
Anh em ơi đốt cho thêm mồi lửa
Hò dô ta sắp sửa tới nơi rồi

Bài thứ hai thì tôi không biết!

Tạ Phương nói...

Tôi nhớ thêm 3 câu cuối của bài "Tình máy tiện":

TÌNH MÁY TIỆN

...
Có manh áo rách xé đôi
Lát nữa lau chùi cho máy bảnh bao
Quay thử xem nào
Máy nhọc lắm không
Ốc này xiết chặt
Thôi máy đừng rung
Quay đi át tiếng côn trùng
Nhả phoi tráng xóa cho lòng ta reo
Vo vo máy thở đều
Rè rè gọt thép
Phần phật dây da điểm nhịp
Điệu đàn quen thuộc từ xưa
Cố lên ta máy thi đua
Chuyến này giật giải Cụ Hồ Máy ơi!

Nặc danh nói...

Tôi thích bài thuộc lòng này

Nặc danh nói...

Mình cũng đc học mà ko nhớ lớp mấy ..bảo nhiêu bài giảng văn hay của lịch sử bị đổi sách mới.thế hệ trẻ ko đc học ko biết ông cha ta phải vượt qua chiến tranh đau khổ như thế nào.....tôi cũng xin đọc mấy câu ..
Bài chuyển máy .nửa tháng trời trong thời kỳ duy chuyển.trời mưa tuôn gió lạnh buốt tê lòng .đốc chập chời người công nhân hiện bóng .chuyển hàng ngàn tấn máy giữa rừng khuya.manh áo rách với mảnh quần nâu bạc.vẫn hăng hái
hò gieo khuân vác