Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2008

THIÊN ĐƯỜNG LẠI MỞ

Vườn tưởng trọn mùa hoang phế
Còn thơm một nụ quỳnh hoa
Lịch tưởng trọn dòng hoen lệ
Còn tươi một ánh dương hòa

Giờ đây xuân thắm lòng tang
Dười gót chân ai bừng nở
Giờ đây đời ấm từng trang
Dưới búp tay ai lần giở


Em ơi một sớm trao tình
Đã nặng sầu thương nửa kiếp
Thuyền thơ buộc khóe thu xinh
Nảy xứ hoa hồng bướm đẹp

Ánh trăng hiền hậu bao nhiêu
Ngọc sáng mười phương tinh tú
Là đây bờ cõi tình yêu
Nào cặp môi đào hé nụ


Lòng anh còn ngát hương duyên
Đỏ thắm như lòng trái đât
Tình ta còn mới y nguyên
Như buổi thiên đường chưa mất

Nhớ nghe em niềm mong ước
Dâng đầy sóng mắt đê mê
Em ạ thiên đường lại mở
Chờ ta chắp cánh bay về

Giở lại một tờ thư cũ.... Một sáng mùa đông của gần ba mươi năm về trước, cùng em đọc bài thơ này của nhà thơ họ Vũ. Trên sân ga, tay trong tay mắt trong mắt... bây giờ em ở đâu. Tất cả đã thành kỷ niệm.

Không có nhận xét nào: